
"Mình năm nay gần 30 tuổi và đang làm lập trình viên. Đi làm được 7 năm nhưng chưa công ty nào mình làm đủ một năm. Lý do mình nhảy việc cũng muôn hình vạn trạng như số công ty mình đã đi qua. Lý do tồi tệ nhất là bị sa thải, dễ chịu hơn xíu là mình tự nhảy do không muốn chịu đựng áp lực công việc, và cũng có công việc mình làm hợp đồng vài tháng, hết hợp đồng ngắn hạn thì mình nghỉ. Công việc hiện tại mình làm cũng mới được 8 tháng, và mình xác định từ đầu là phải làm tại đây ít nhất hai năm mới được nghỉ, để CV trông ổn hơn xíu.
Nhưng công việc mình đang làm lại đang vắt kiệt sức của mình. Mình thường xuyên rời công ty lúc tối muộn và phải ôm việc về nhà làm đến nửa đêm. Thậm chí lúc tranh thủ nghỉ ngơi, không phải làm việc thì công việc vẫn cứ ám ảnh trong đầu mình, đi theo vào cả trong giấc mơ. Mình tự nghĩ, có phải là bản thân mình đang tự áp lực quá mức cần thiết hay không. Mình xoay sở nhưng không biết làm thể nào để có thể tạm quên đi công việc để thực sự nghỉ ngơi và thư giãn.
Công việc mình đang làm lại đang vắt kiệt sức của mình, đến mức ám ảnh vào cả trong giấc mơ.
Mình khá khổ sở khi làm việc với mọi người trong nhóm. Mặc dù mình trẻ tuổi nhất, nhưng mình đã quen sử dụng phần mềm mà nhóm mình đang tập làm quen. Điều này khiến nhóm của mình hiểu lầm rằng mình đang tỏ vẻ tài giỏi trước mắt họ. Ngoài ra, cách quản lý dự án của công ty lủng củng khiến mọi người trong nhóm không biết việc nào đang là việc ưu tiên, nên mọi thứ cứ rối mù cả lên. Thế nhưng, khi mình đề xuất xem lại cách phối hợp, mọi người lại cười nhạo ý định của mình và họ bảo rằng mọi thứ vẫn chạy như vậy lâu nay, không việc gì phải can thiệp hay làm mới. Những bất đồng nhỏ cứ tích tụ lại thành rào cản lớn. Mình cảm thấy không hòa hợp với mọi người. Nhiều lúc mình chủ động để kết nối, nhưng mình vẫn có cảm giác bị mọi người bỏ lơ. Nhiều lúc, mình phải dùng đến thuốc an thần thì mới ngủ được. Và có khi mình không kiềm chế được cảm xúc, đã bật khóc tại văn phòng. Nếu là mình của những năm về trước, chắc có lẽ mình đã nhảy việc rồi. Nhưng vì mình đang cố gắng làm tại công ty này ít nhất hai năm để làm đẹp CV, nên mình phải cố gắng chịu đựng. Có khi mình tự nghĩ, nếu bản thân không để tâm nhiều đến công việc, thì mình cũng chả phải khổ sở đến thế này. Nhưng thực sự, mình không thể tách rời tâm trí khỏi công việc được."
Những bất đồng nhỏ cứ tích tụ lại thành rào cản lớn, khiến mình cảm thấy không hòa hợp với mọi người.
Lời khuyên của VietCareerAdvice:
"Làm việc hết mình là một con dao hai lưỡi. Một mặt nó khiến công việc trở nên thú vị, giúp bạn làm việc hiệu quả hơn. Nhưng khi những nỗ lực của bạn không được cấp trên ghi nhận hay công việc không được suôn sẻ, sự thất vọng có thể ảnh hưởng xấu đến chất lượng cuộc sống của bạn.
Làm việc hết mình là con dao hai lưỡi; khi công việc không suôn sẻ, nó sẽ ảnh hưởng xấu đến chất lượng cuộc sống.
Để giải thoát bản thân khỏi tình trạng hiện tại, bạn hãy thử khoang vùng những lo lắng mà bạn đang dành cho công việc. Những lo lắng nào nằm trong phạm vi trách nhiệm của bạn, những lo lắng nào không thuộc phạm vi trách nhiệm của bạn. Điều này không có nghĩa là bạn sẽ rút lui hoàn toàn khỏi công việc, mà là bạn nên thực sự hiểu rõ trong đầu những gì nằm trong tầm kiểm soát của mình và những gì không.
Tôi hiểu là hiện tại nhóm của bạn vận hành một cách vô tổ chức thì rất khó phân định việc nào là của ai. Nhưng vì bạn đang ở vị trí nhân viên cấp dưới, nên bạn cần tôn trọng và tuân thủ theo cách vận hành chung của công ty. Khi bạn tiếp cận công việc theo hướng này, bạn có thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Bạn có thể nghĩ: "Đây không phải là cách mình muốn làm. Nhưng mình tôn trọng cách vận hành ở đây, mình quyết định sẽ làm theo cách phù hợp với công ty này. Mình sẽ tập trung vào phần công việc của mình và làm thật tốt việc của mình. Còn những việc khác, mình để cho những người phụ trách chúng thực hiện."
Hãy khoanh vùng rõ ràng những gì trong tầm kiểm soát của bạn và những gì không.
Ngoài ra, tôi thấy có vẻ như bạn đang tự ôm nỗi thất vọng khi cố gắng giúp người khác làm việc tốt hơn. Đây là một ý định hoàn toàn tốt, nhưng bạn cần hiểu rõ, những thành viên trong nhóm của bạn không đón chào sự nhiệt tình đó, vậy thì hà cớ gì bạn cứ phải thôi thúc mọi người đổi mới cách làm để rồi ôm nỗi thất vọng vào thân. Vì thế, bạn có thể xác định:" Mình có ý tốt muốn giúp, nhưng mọi người không muốn thì thôi, mình ngưng."
Và bạn cũng cần hiểu rằng, có những cách làm theo bạn nhìn nhận là sai nhưng trong chính bối cảnh và tình huống công việc, thì nó lại là cách làm phù hợp nhất. Tôi không có ý nói là bạn nhận định sai. Nhận định của bạn có thể hoàn toàn đúng. Nhưng những người đồng nghiệp của bạn, họ làm ở công ty đủ lâu để hiểu được với những hạn chế về thời gian, nguồn lực thì cách làm đó dù có nhiều hạn chế nhưng lại phù hợp với công ty nhất.
Công ty không thuê bạn để giải quyết hết mọi vấn đề; họ chỉ thuê bạn làm tốt phần việc nhỏ của mình.
Nhưng điều quan trọng ở đây là bạn cần hiểu công ty không thuê bạn để giải quyết hết mọi vấn đề của công ty, mà họ thuê bạn để bạn làm tốt phần việc nhỏ của mình. Họ muốn bạn tập trung làm việc của bạn và họ trả lương cho bạn vì điều đó. Bạn có thể kết thúc ngày làm việc và về nhà và đầu óc hoàn toàn không nghĩ về công việc của mình. Tại một thời điểm nào đó, bạn có thể sẽ có một công việc cho phép bạn cống hiến nhiều hơn. Nhưng công ty hiện tại chỉ yêu cầu bạn làm đúng phận sự và bạn hãy thoải mái đón nhận điều đó. Như vậy là bạn có thể thoải mái đón nhận điều đó nếu bạn chọn chấp nhận nó."
Comments